SẺ CHIA KHÁT VỌNG - CHÁY CÙNG 05
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

SẺ CHIA KHÁT VỌNG - CHÁY CÙNG 05

THE KING OF KINGS
 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar
Latest topics
» Hãy sống vì bản thân ♥
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeWed Jul 04, 2012 9:43 am by kiudolly

» Đánh giá RLSV
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeMon Jun 25, 2012 5:43 pm by anhchivip

» Người Việt dùng hàng Việt !!!!!!! HOT HOT
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeThu May 10, 2012 9:08 am by anhchivip

» Người Việt dùng hàng Việt !!!!!!! HOT HOT
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeThu May 10, 2012 9:07 am by anhchivip

» XEM VUI NEK
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeTue Apr 03, 2012 7:15 pm by nhandinh1993

» -------Cold
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeSun Mar 18, 2012 7:49 pm by Snow27

» GIẬN RỒI ĐÓ
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeSun Mar 18, 2012 7:43 pm by Snow27

» CẦN MỘT TÌNH YÊU
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeFri Mar 16, 2012 6:24 pm by kiudolly

» GIẬN NHAU
Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeThu Mar 08, 2012 10:10 am by KaiPur05


 

 Định mệnh có thật không --> ( V )

Go down 
Tác giảThông điệp
KaiPur05
Admin
Admin
KaiPur05


Tổng số bài gửi : 107
Join date : 07/12/2011
Age : 30
Đến từ : ĐH Mở

Định mệnh có thật không --> ( V ) Empty
Bài gửiTiêu đề: Định mệnh có thật không --> ( V )   Định mệnh có thật không --> ( V ) I_icon_minitimeThu Dec 08, 2011 9:07 am

CHAP 15

Cuối cùng thì cũng được ra chơi. Eo ơi, bàn tay tôi đỏ tấy lên sau 1 tiết học ngồi gãi. Y_Y
-Sao mình bôi dầu rồi mà còn ngứa quá zậy? Chơi ngu rồi. - Tôi vừa đi vừa gãi.
Bất chợt tôi nhìn thấy Phong đang nói chuyện với ai đó trong phòng nhạc. Tôi đẩy cặp mắt kính lên, con gái à? Ai zậy ta? Tính tò mò nổi lên, tôi mon men lại gần cánh cửa...


-Sắp tới lễ khai giảng rồi đó, Vy có tham gia trò gì không?
-Năm nay Vy bận đi ôn thi đại học nên chắc không tham gia đâu. Chắc Phong lại thi chạy như năm rồi nữa hả?
-Hì. Chắc zậy quá. Lúc đó Vy cổ vũ Phong nha.
-Vy không dám hứa trước. Vài ngày nữa anh Nam về rồi, lúc đó ghé nhà Vy chơi nha. Thôi Vy đi trước nha.
-Vy nè...
-Gì zậy Phong?
-À không có gì.


Chẳng lẽ đây là người mà Ngọc từng kể với mình sao? zậy là mình hết cơ hội rồi à? - Tôi đang suy nghĩ thì....
-Thì ra là ở đây. Đi theo tui. - Lâm từ đâu xuất hiện.
-Muốn gì hả? Bỏ ra coi. Tui la lên bây giờ.
-Hay quá ha. Ai trét mắt mèo lên bàn tui hả?
-Zô ziên! Tự nhiên hỏi tui. Buông ra coi. - Tôi cố gắng lấy tay của mình ra khỏi tay Lâm.
-Có chuyện gì zậy? - Phong bất chợt bước ra.
-Đi theo tui. - Lâm định lôi tôi đi thì...
Pặt. Phong đột nhiên nắm tay tay tôi.
-Bỏ ra đi. Người ta đã không thích rồi. - Phong nhìn Lâm
-Không liên quan gì tới mày. Bỏ tay con nhỏ này ra. - Lâm trừng mắt nhìn Phong.
-Lâm nên bỏ tay mình ra trước đi. - Phong cũng không vừa.
Hai người con trai đang trừng mắt nhìn nhau..
Oh my god. Bây giờ tay cánh tay con đang có 2 người con trai dành giật (ax),. Mọi học sinh đều đổ dồn ánh mắt về phía chúng tôi. Gì nữa đây trời???
-Đau quá!!! Buông ra hết đi mấy ba - Tôi lên tiếng.
Lúc đó 2 người mới bỏ tay tôi ra, thôi không đấu chiến bằng mắt nữa.
Mọi người đầu chỉ trỏ, bàn tán xôn xao. Lúc này tôi chỉ còn cách là chạy đi chỗ khác..


Tại WC nữ..
-Chắc mình điên quá. Ngứa nữa rồi nè. - Tôi lại tiếp tục gãi bàn tay của mình.
-Ê! biết tin gì chưa? - Có mấy học sinh nữ vào tolet.
-Sao lai không biết. 2 super stars của trường mình dành giật 1 con nhỏ xấu xí phải không? - giọng nói chua lè vang lên.
-Tao không hiểu 2 người đó đang làm gì nữa. Con nhỏ đó đâu đẹp bắng tao. - 1 nữ sinh khác lên tiếng.
-Chẳng qua là Lâm với Phong giỡn chơi thôi. Ai mà mê con nhỏ đó. Nhìn nó thử đi, 4 mắt nè, đã zậy còn cắt mái ngố nữa chứ, nhìn nó thấy tăm tối rồi.
-Mày nói chí lí. Lâm thì tao không biết chứ Phong thích chị Vy 12a1 mà.
-Thôi! nhanh đi má. Tao đói bụng quá nè.
Sau khi 2 bà tám đó đi khỏi tôi mới ló dạng..
-Thì ra người nói chuyện lúc nãy là chị Vy gì đó sao? Vừa đẹp, dáng chuẩn, lại học giỏi nữa. Chắc mình bỏ cuộc quá. - Tôi chán nản đi về lớp.


Khi vừa tới cửa lớp thì...
1, 2, 3 kéo!!!!!!!!!!
Tôi chưa kịp nhìn xem chuyện gì thì...
Rầm!!!!! Tôi ngã nhào ra phía trước do bị tụi học sinh căng dây ngán chân tôi.
-Hahahaha! đáng đời lắm!!! Nữ sinh áo dài mà té như zậy coi không được chút nào. Đi đứng vô ý vô tứ quá. Hahahah - Tụi học sinh trong lớp cười sặc sụa.
Tôi không nói gì, liền đứng dậy. Cằm tôi đau quá. Tôi đưa tay lên cằm của mình. Máu. Cái cằm chẻ của tôi bị chảy máu rồi. Tôi nhìn thấy tay mình dính đầy máu.
-Dập cằm kìa bây. Sao máu quá trời zậy? - Tụi học sinh nháo nhào lên.
Tôi còn cảm thấy trong miệng mình có máu nữa. Chắc khi té tôi vô tình cắn vào lưỡi mình mất rồi.
-Anh Lâm zô kìa bây. - Tiếng lũ con trai la lên.
-Cái gì mà bu đông zậy? - Lâm từ từ đi vào.
1 đứa con gái lại kéo tay Lâm đứng trước mặt tôi. - Lâm coi cái gì nè.
Tao đảo mắt nhìn Lâm. Tại cậu ta mà tôi mới bị như zậy. Tôi có làm gì đâu chứ.
-Dang ra coi. - Lâm hất tay con nhỏ đó ra. - Chảy máu rồi kìa, lên phòng y tế đi. - Chưa kịp dứt lời thì Lâm đã kéo tôi đi trước sự ngỡ ngàng của tụi học sinh trong lớp.


CHAP 16
Tùng...tùng...tùng. Tiếng trống vào học vang lên.
Tại phòng y tế
-Sao không có ai trong đây hết zậy? - Lâm nhìn vào trong - Ngồi đây đi - Lâm chỉ tay về phía cái ghế.
Lâm lục tung hộc tủ, sau đó lôi ra 1 chai oxi già, bông băng và thuốc đỏ.
-Sao còn đứng đó. - Lâm đi lại kéo tay tôi. - Máu chảy quá trời kìa.
Lâm bắt đầu lấy bông gòn cầm máu cho tôi. Không biết tại sao lúc đó tôi lại để cho cậu ta rửa vết thương cho tôi nữa.
-Trúng cái gì mà mẻ cái cằm rồi kìa. - Lâm nhấc cằm tôi lên nghía qua nghía lại.
-........-
Sau khi Lâm vừa dán băng keo cá nhân xong....
Pặt! - Tôi nắm tay Lâm lại.
-Gì zậy? - Lâm nhìn vào cổ tay nơi tôi đang nắm chặt - Định cảm ơn à? không cần phải thể hiện thái độ zậy đâu - Lâm cười xéo 1 bên.
Lúc đó tôi dường như không còn tỉnh táo để biết mình đang làm gì. Tôi từ từ đưa tay Lâm lên...
Phập!
-Á! sao cắn tuiiiiii!!!! - Tiếng Lâm la thất thanh.
Lâm càng la tôi càng cắn mạnh hơn. Lâm cố đẩy tôi ra, còn tôi thì cố ôm cánh tay cậu ta cắn như chưa từng được cắn..
-2 em đang làm cái gì zậy hả????? - Cô y tế từ đâu bước vào.
Tới lúc này tôi mới hoàn hồn lại, tôi vội nhả tay Lâm ra.
-Thưa cô, bạn này bị té cần rửa vết thương. - Lâm vừa nói vừa xoa tay của mình. - Tại không có cô không có ở đây nên em mới lấy đồ băng bó lại cho bạn này.
-Làm gì mà để té dữ zậy em? Để cô coi thử coi. - Cô y tế ân cần lại hỏi.
-Dạ! em bị chó rượt thưa cô. - Tôi trả lời ánh mắt nhìn về phía Lâm.
-Hả?? trong trường làm gì có chó? - Cô y tá nhạc nhiên.
-Chắc bạn nhìn nhìn lộn đó cô, tụi em zô lớp nha cô. - Lâm kéo tay tôi ra khỏi phòng y tế.




-Răng gì mà nhọn zậy? cắn muốn sứt thịt ra luôn. - Lâm nhìn tay của mình.
-............- (cúi đầu xuống)
-Sao zậy? - Lâm nhìn qua - .....- Chuyện khi nãy...
-Hức..hức..
-Khóc hả? - Lâm tiến lại gần...
Bốp
-Khóc cái đầu bạn đó. Chết đi, hại tui nhiu đây chưa đủ hả?? - Tôi đánh tới tấp vào người Lâm
-2 em sao giờ này còn ở đây? - Tiếng cô giáo giám thị quát - Lên phòng giám thị hết cho tuiiiii.


Tại phòng giám thị...
-Lấy giấy làm kiểm điểm, tui sẽ điện thoại cho phụ huynh mấy em. - Cô giám thị hăm dọa.
-Không được cô ơi. - Tôi sợ hãi năn nỉ. - Cô mà điện thoại cho mẹ em là em chết đó.
-Không lo học, tối ngày iu đương nhăng nhít. Điện thoại về hết. - Cô giám thị lạnh lùng.
-Con đâu có. Tại...à..tại bạn này xô con té dập cằm nên con tức quá mới... -Tôi vừa nói vừa nhìn sang Lâm.
-Cái gì? Nói bậy gì zậy? - Lâm ngạc nhiên.
-Thiệt đó cô. Cô không tin cứ lên phòng y tế hỏi đi. - Tôi giả trò nước mắt cá sấu.
-Con trai mà bạo lực với con gái hả? Nhìn tướng tá zậy mà... - Cô giám thị hoài nghi.
-Em không có. Nhỏ này nói xạo đó cô. - Lâm biện minh
-Em xin thề với cô. Chính bạn này xô em té từ cầu thang xuống, hôm bữa ở nhà xe bạn đó còn bóp cổ em nữa. - Tôi khóc lóc thảm thiết.
-Thiệt là hết nói nổi. Thôi em cề lớp đi. Còn nam sinh này ở đây chờ tui mời phụ huynh zô làm việc.
-Dạ em cám ơn cô, thưa cô em đi. - Tôi lấy tay lau nước mắt và không quên nhìn Lâm với ánh mắt khiêu chiến.
-Con nhỏ này...được lắm. - Lâm nghĩ thầm trong bụng.


Khi tôi vừa mới tới cửa phòng giám thị thì...
-Ủa? Trân làm gì ở đây zậy? Phong ngạc nhiên hỏi. - Cái cằm sao băng lại hết rồi?
-À..không có gì. Trân về lớp trước. - Tôi bỏ đi 1 mạch.




Chap 17.
Tại lớp học..
-Ê nó zô kìa. - Lũ học sinh tàn bán khi thấy tôi vào lớp.
-Ủa? Em bị sao zậy? - thầy chủ nhiệm hỏi.
-Dạ, em sơ ý bị té.
-Mốt đi đứng cho cẩn thận. Thôi vào chỗ đi. - Thầy nói xong tiếp tục giảng bài.
-Thưa thầy...- Tôi quay sang hỏi. - Cho em đổi chỗ được không?
-Sao zậy? Ngồi đó không thấy à? - Thầy ngừng viết bài trên bảng.
-Dạ! Ngồi bàn cuối em không thấy bảng được, thầy đổi chỗ khác cho em. - Tôi đẩy cặp mắt kính lên.
-Úi, Lâm kìa. - Lũ con gái nháo nhào lên khi thấy Lâm đi vào.
Tại sao lúc nào cậu ta cũng xuất hiện ngay phút quan trọng vậy? Đúng là sao chổi đáng ghét. >_<
-Thưa thầy em muốn đổi chỗ. - Tôi vẫn giữ ý kiến của mình.
-Thầy không được đổi chỗ bạn ấy. - Lâm xen ngang.
-Ngồi bàn cuối em không thấy gì hết.- Tôi quay sang trợn mắt nhìn Lâm.
Cả lớp ai cũng há hốc mồm nhìn tôi cà Lâm đấu võ mồm..
-Thôi được rồi 2 đứa. - Thầy giơ tay cầu xin. - Thầy sẽ làm theo đúng ước nguyện của 2 đứa.
-Là sao thầy? - Tôi và Lâm đồng thanh.
-Là như zầy: Trân muốn đổi chỗ phài không, thầy cho em lên bàn đầu. Lâm không muốn bạn này chuyển chỗ phải phải không? thầy cho em lên bàn nhất ngồi kế Trân luôn. Ok?? - Ông thầy thật hỉu ý lớp trẻ.^^
-Hả? Em không đồng ý - Tôi nhìn ông thầy.
-Zậy thôi, ngồi chỗ cũ cũng được, thầy hết cách rồi. - Ông thầy lắc đầu.
-Ý em là đổi chỗ nhưng không phải là ngồi kế bạn Lâm. - Tôi cố gắng biện minh.
-Trân à. Em cũng biết là lớp ta là lớp không được giỏi. Thầy rất mong rằng các em có thể giúp nhau học tập để lớp ta ngày càng đi lên. Em hiểu ý thầy chứ? - Ông thầy làm vẻ mặt đáng thương.
Đáng ghét. Thầy cũng về phe tên điên này rồi. Tôi không cãi lại được đành lủi thủi về chỗ ngồi.
-Ok. Zậy là giải quyết xong rồi ha. Thầy muốn thông báo cho mấy em. Vào ngày khai giảng chúng ta sẽ có phần chơi thể thao. - Ông thầy cất giọng lên.
-Cái gì? thể thao à? chán chết. - Mấy đứa trong lớp ỉu xìu.
-Không đâu. Chúng ta sẽ bốc thăm, chơi với các bạn khác. - Thầy giảng giải.
-Là sao thầy? - Lũ học sinh ngơ ngác.
-Thầy cũng không biết nói sao nữa, nói chung là nếu caa1 em bốc thăm, hên xui sẽ được chung đội với người mà mấy em thích. - ông thầy cười nham hiểm.
-À......, hiểu rồi. Ý thầy là từng người sẽ bốc thăm các môn mình chọn và có thể chung đội với các học sinh lớp khác phải không? - Lớp trưởng lên tiếng.
-Bingo! - Thầy chỉ tay về lớp trưởng. - Lớp trưởng nói đúng đó mấy em, nếu các em muốn đăng kí trò chơi thì lên văn phòng đoàn nha. Bây giờ chúng ta tiếp tục học.


Bốc thăm..cùng đội với lớp khác...nếu mình chơi biết đâu có thể cùng đội với Phong thì sao???
-Bạn đã trúng tầm ngắm của tui rồi đó, không bao giờ thoát được đâu. - Lâm nhìn vào sách nói.
-Đúng là điên mà - Tôi nghĩ thầm.


Chap 18


Lễ hội khai trường sắp đến, mọi người ai cũng đổ xô đi đăng kí tiết mục thi đấu của mình, tôi cũng không ngoại lệ. Tôi đăng kí thi chạy tiếp sức, 1 phần vì có Phong tham gia, 1 phần là tôi cũng thích môn này nữa....
Cũng đến lúc đã tới ngày công bố những người sẽ cùng thi đấu chung với nhau, phải nói là hồi hộp vô cùng. Khi kết quả được đọc ra tôi vui mừng cực độ. Tôi và Phong cùng 1 đội, nhưng đối thủ của chúng tôi lại là Lâm, tên hắc ma đáng ghét.....


Trước lễ khai giảng 1 ngày...
-Ráng mà chạy cho nhanh nha bạn mới, coi chừng rớt mắt kính giữa đường đó. - Lâm nói khích tôi.
-Dám cá không? Ai thua sẽ bị phạt. - Tôi nói khích lại.
-Hả? Có nghe nhầm không ta? Cá thì cá, nếu bạn thua thì sao? - Lâm cười xếch.
-Muốn thế nào cũng được. Còn bạn thì sao? - Tôi bắt chước cười kiểu xếch đó.
-Ok, tùy bạn quyết định. Không được nuốt lời đó. - Lâm đưa tay ra móc ngoéo.
-Quân tử nhất ngôn. - Tôi cũng chìa tay ra.


Buổi tối tại nhà của tôi...
-Ngày mai khai giảng đó, lo đi ngủ sớm đi. - Mẹ rầy tôi.
-Chút nữa đi mẹ, con làm cái này xong rồi ngủ liền. - Tôi nói nhưng tay vẫn gõ không ngừng trên bàn phím vi tính.
-Mẹ đi ngủ trước, sáng mai dậy trễ ráng chịu. - Nói xong mẹ bỏ về phòng.


Tôi lên mạng tìm cách làm bento. Ngày mai chắc tôi phải ở lại tới tối quá, nghe đâu tối có đốt lửa cắm trại thì phải. Mong tới ngày mai quá, chắc sẽ thú vị lắm đây. Tôi cũng là chuẩn bị màn kịch mà mình đã dựng sẵn dành cho Lâm..


Cuối cùng thì cũng đến ngày khai trường. Tôi thức dậy sớm chuẩn bị đồ, làm cơm hộp, thắp nhang cầu nguyện mong rằng tôi sẽ chiến thắng được tên hắc ma đáng ghét kia...


-Kính thưa quý đại biểu, quý thầy cô, cùng các em học sinh thân mến. - Tiếng thầy hiệu trưởng vang lên. - Hôm nay là lễ khai giảng của trường THPT Nguyễn Trãi, chúng tôi rất vui mừng được chào đón sự có mặt của các vị đại biểu, các thầy cô, và đặc biệt là sự hiện diện của hơn 1000 học sinh của 3 khối 10, 11, 12.
Bốp..bốp..bốp...
Cả trường đồng loạt vỗ tay sau khi thầy hiệu trưởng phát biểu xong. Sau gần 2 tiếng ngồi nghe công văn của nhà trường, cuối cùng thì cũng đến giờ phút thầy hiệu trường đánh trống chính thức bước vào học, đây là phần mà tôi mong nhất..
Tùng...tùng...tùng....
Hồi trống vang lên, kèm theo đó là tiếng vỗ tay của tất cả học sinh, tôi tự nhủ rằng năm học này phải cố gắng nhiều hơn mới được.


Sau phần lễ là phần hội. Các tuyển thủ nhanh chân đi thay đồ, khởi động,.. không khí lúc này rất náo nhiệt..
-Thua thì đừng có khóc đó. - Lâm nói mỉa tôi.
-Thử xem ai phải khóc nè. - Tôi nói khích Lâm. - Trân cùng đội với Phong đó, nghe đâu Phong cũng không phải hạng thường đâu.
-Chưa thi mà. Để xem ai là nhất. - Nói rồi Lâm bỏ đi.
-Cái tật chảnh không bỏ được, để chị cho cưng khỏi đi luôn chứ nói chi chạy.


Tranh thủ không có ai trong phòng thay đồ nam, tôi rón rén đi vào. Không phải tôi biến thái đâu nha, chỉ là muốn chơi Lâm 1 vố thôi.
-Cặp của Lâm đây rồi, để ở đây chắc được ak. - Tôi để chai nước có pha thuốc xổ vào cặp của Lâm.
-Ê! Làm gì đó?
Tôi giật mình quay lại. Cha mẹ ơi, Lâm từ đâu đi vào, chết tôi rồi.
-Sao lại ở trong phòng thay đồ dành cho nam? Biến thái à? Cái gì đây? - Lâm nhìn vào cặp của mình.
-Có..có gì đâu, lớp trưởng nói đem nước dùm cho Lâm đó. - Tôi giả lả.
-Mới đứng nói chuyện với nó xong, có nghe nó nhắc vụ này đâu. - Lâm nghi ngờ.
-Thì nước suối đem cho chứ có phải vàng bạc gì đâu mà đi thông báo um sùm. - Tôi đẩy đẩy mắt kính.
-Thiệt không đó?
-Tin hay không tùy.
-Zậy uống đi? - Lâm cầm chai nước đưa tôi.
-Hả? Tôi há hốc mồm.
-Chỉ là nước bình thường thôi mà, có độc trong đây à??
-Ơ.. - Tôi đón nhận chai nước từ Lâm. - Bây giờ không khát, chút nữa uống.
-Để đem chai nước này cho thầy chủ nhiệm, hồi nãy thầy than khát nước. - Lâm giựt chai nước từ tay tôi.
-Khoan đã!!!!!!! - Tôi níu áo Lâm. - Đưa chai nước đây.
-Uống nước nhiều rất tốt cho sức khỏe đó. - Lâm nói mỉa.
Tôi cầm chai nước tu ừng ực. Oh my god, tôi sợ nếu thầy uống mà bị tào tháo rượt thì chắc Lâm sẽ nghỉ thủ phạm là tôi, nếu tôi uống chắc không có gì xảy ra đâu.


-Xin mời các tuyển thủ thi chạy tiếp sức nhanh chân ra sân. - Thông báo trên loa phát ra vô cùng lớn.
-Đi trước nha.- Lâm nhìn tôi uống hết chai nước mới chịu đi.
-Chết tiệt. - Tôi giận tới mức bóp méo chai nước đang cầm trên tay.


Tôi có cảm giác ruột gan mình nóng lên. Không được xảy ra chuyện, nhất định tôi phải thắng Lâm. Tôi lấy dầu xanh bôi vào bụng của mình rồi nhanh chân chạy ra sân.
-Hi Trân, 2 đứa mình lại có duyên nữa rồi. - Phong nở cụ cười không thể đẹp hơn nữa.
-Hihi, đúng là có duyện thiệt. - Tôi nói với cái mặt méo xệch, cái bụng của tôi..
-Phong, Phong...
-Ủa Vy? - Phong ngạc nhiên khi nhìn thấy chị hoa khôi lớp 12.
-Anh Nam mới về hôm qua, Vy có mời anh Nam tới chơi nè. - Chị hoa khôi ăn nói rất dịu dàng.
-Zậy à. - Phong nhìn không được vui.
-Thôi, Vy lên khán đài ngồi xem đây, Phong cố gắng nha. - Chị hoa khôi cười tươi như hoa.
Tôi khẽ lước mắt nhìn Phong. Cậu ấy đang buồn à? Ánh mắt cậu ta cừ nhìn lên chỗ khán đài nơi chị Vy đang ngồi. Chị ấy đang cười với người con trai khác, Phong nhìn 1 hồi lâu rồi quay đi..
-2 đứa mình phải ráng lên nha. - Phong cổ vũ tinh thần.
-5ting!!! Tôi gượng cười.
-Thua không được khóc đó. - Tên hắc ma từ đâu đi tới.
-Lo cái thân của bạn đi. - Tôi nghiến răng.
-Lâm cũng thi tốt nha. - Phong cười xã giao.
Đáp lại lời nói của Phong là cái nhìn khinh bỉ của Lâm. Đã đến giờ thi đấu. Sao đau bụng quá vậy nè??? Chẳng lẽ...


-Mời các thí sinh bước vào vạch. -Tiếng trọng tài hô to.
Phong sẽ là người chạy trước bên đội của tôi. Ai chạy về trước sẽ đưa gậy cho người thứ 2 và cứ tiếp tục như vậy cho đến khi hết giờ, ai tới đích trước là thắng. Chỉ tức 1 điều là người sẽ chạy thứ 2 với tôi là tên hắc ma đáng ghét, hắn muốn chọc tức tôi mà.
-Chuẩn bị......Xuất phát.
Tiếng súng nổ ra thật to. Mọi người hò hét cổ vũ. Phong hiện tại đang dẫn đầu. Nét mặt của Phong khi chạy vẫn đẹp như thường, tôi cũng vào vạch chuẩn bị nhận gậy.


-Á! Đau bụng quá. - Tôi nhăn mặt.
-Sao zậy? Muốn bỏ cuộc à? - Lâm nhìn sang tôi.
-Mơ đi. - Tôi ráng kiềm chế cơn đau.


-Các tuyển thủ số 2 vào vị trí...chuẩn bị...- Tiếng trọng tài vẫn lớn như thường.
Cuối cùng thì tôi cũng lấy được gậy từ tay của Phong. Tôi cứ cắm đầu chạy, nhất định...nhất đinh tôi sẽ thắng cậu..


-Thật tuyệt vời!!!!! Đội số 1 đã về đích trước. Xin chúc mừng đội thắng cuộc. - Tiếng trọng tài hét muốn bể loa.
-Anh Phong đẹp trai quá đi. - Tiếng của các fan girls hò hét.
-Anh Lâm vô địch. - Bên đây cũng không kém.


Tôi như sắp khóc khi nghe tin. Đội thắng cuộc chính là đội của Lâm. Trời ơi muốn đập đầu vào gối tự tử quá. Tôi mệt mỏi, ôm bụng đi vào phòng thay đồ..
-Sao càng ngày càng đau dữ dội zậy nè? - Tôi ôm bụng mếu máo.
-Aaaa, anh Lâm kìa. - Tiếng của mấy bạn nữ khi nhìn thấy Lâm bên ngoài.
-Có Trân Trân ở đây không? - Lâm hỏi 1 nhỏ đứng gần.
-Trân, có Lâm tìm nè. - Giọng bạn nữ hét lên, tưởng tôi bị điếc chắc.
Tôi lếch thếch ra cửa. - Có gì không?
-Hình như là cuộc thi khi nãy tui thắng thì phải. - Lâm khoác tay trước ngực.
-Không ai thất hứa đâu. - Tôi vẫn cố kiềm cơn đau. - Quân tử nhất ngôn.
-Ok, zậy chút nữa mình sẽ thông báo điều kiện cho bạn biết. - Lâm vịn tay lên cửa, mặt đang gần tôi.
Chói...chói quá. Mặc dù cậu ta đẹp nhưng không phải là mẫu người của tôi. Cơn đau đã đạt tới đỉnh điểm, chịu hết nổi rồi...
-Zậy chút nữa tính, con trai mà đứng ở phòng thay đồ nữ thì giống biến thái lắm đó. - Tôi nói khích Lâm.
-Thôi được, mình đi đây. - Lâm nháy mắt bỏ đi.
Khi Lâm vừa mới quay lưng thì...
-Trân..Trân..
Giọng nói này là của Phong, cậu ấy đến tìm mình sao?
-Ủa? Lâm đang ở đây à? Chúc mừng chiến thắng. -Phong nói với Lâm. - À mọi người gọi ra chụp hình kỉ niệm kìa, họ đang tìm Trân đó. - Phong quay sang nói với tôi.
-Để Trân lấy áo khoác. - Tôi ráng gượng.


Rầm. Sức người có hạn, cuối cùng thì tôi cũng gục trước phòng thay đồ..
-Trời ơi, có người xỉu kìa. - Tiếng mọi người la thất thanh.
-Tránh ra coi. - Lâm giải tán đám đông đang càng ngày bu đông lại.
-Để Phong ẵm Trân lên phòng y tế. - Nói đoạn Phong bế thốc tôi lên
-Đưa đây - Lâm nắm tay Phong lại.


Chap 19.
Tôi tỉnh dậy sau khi ngũ được 1 giấc ngon lành. Ủa? chỗ này nhìn quen quá zậy ta? Tôi liếc dọc liếc ngang thì thấy cô y tế bước vào..
-Em tỉnh rồi à? Dậy uống viên thuốc này đi. - Cô y tế ân cần dìu tôi.
-Sao em lại ở đây zậy cô? - Tôi ngạc nhiên.
-Em không nhớ à? Khi nãy em chạy mết quá nên kiệt sức đó.
-Ai...ẵm em lên đây zậy cô?
-À, cậu bạn gì cũng chạy chung với em đó.


Chạy chung với mình. Chẳng lẽ....là tên hắc ma à? Ôi trời, sao mình xui vậy? ^^


Khi uống thuốc xong, tôi trở về lớp ăn cơm. Cũng đã hơn 12h trưa rồi mà tôi chưa có gì bỏ bụng.
-Cơm hộp của mình. Đói quá đi. - Tôi lấy hộp cơm trong cặp ra.
-Trân khỏe rồi hả? - Nhỏ Ngọc chạy tới hỏi thăm tôi
-Ừ, hồi nãy chắc mọi người lo lắm hả? - Tôi kéo Ngọc ngồi cùng với mình.
-Lo dữ lắm luôn đó, tưởng có đánh nhau luôn. - Nhỏ Ngọc nói giọng như phim hành động.
-Bộ có chuyện gì hả? - Tôi ngạc nhiên.
-Hì hì, chuyện là thế này....


Qua lời kể của Ngọc.

-Đưa đây - Lâm nắm tay Phong lại.
-Bây giờ không phải là lúc giành ẵm đâu. - Phong nhìn Lâm.
-Không liên quan gì tới mày. Tao nói thả con nhỏ này xuống. - Lâm trừng mắt nhìn Phong.
-Mọi người tránh ra. - Phong la lên và vẫn bế tôi đi ra khỏi đám đông.
-Đã nói đưa đây mà. - Lâm níu Phong lại.
-Bây giờ Trân đang xỉu chứ không phải đang tỉnh mà chơi trò chơi với tụi mình đâu. Buông ra đi.
Lâm đứng nhìn Phong bế tôi lên phòng y tế.


-Hấp dẫn không? - Nhỏ Ngọc cười đểu.
-Zậy là Phong ẵm Trân lên phòng y tế à? - Tôi ngạc nhiên.
-Ừ, chính xác là như thế.
Vậy mà tôi cứ tưởng tên hắc ma đó bế tôi chứ, vậy nếu là Phong thì tôi nên vui mới phải.
-Ê - Ngọc vẫy tay trước mặt tôi. - Làm gì như người mất hồn zậy?
-À không có gì. Ngọc có giận Trân không? - Tôi quay sang hỏi Ngọc.
-Giận gì? - Ngọc tròn mắt
-Chuyện Phong ẵm Trân đó. Ngọc từng nói là thích Phong mà.
-Cái đó là khác, ai trong trường hợp đó cũng phãi là zậy thôi. - Ngọc cười nhẹ. - À chìu nay có đốt lửa cắm trại đó.
-Chắc zui lắm ha. À Ngọc ăm cơm chưa?
-Trời! ăn từ đời nào rồi. Thôi Ngọc đi trước nha. - Ngọc đứng dậy. - À nhắc Trân nè, có người đang điên đó, coi chừng.
Nói xong Ngọc mỉm cười bỏ đi. Ai lên cơn vậy ta? Kệ, giải quyết bao tử trước đã.


Sau khi ăn uống no nê, tôi mon men đi tìm chỗ dựa lưng 1 lát. Thấy chỗ nào cũng có người, tôi quyết định lên sân thượng của trường.
-Cái gì đây? Cấm học sinh đến đây à? - Tôi méo mặt khi nhìn tấm bảng thông báo. - Chán thiệt đó, không còn chỗ nào để ta nương thân sao??


-Ai mà ồn ào zậy?
-Chết! có người. Xin lỗi đã làm phiền. - Tôi lật đật tính chạy thì..
-Nhỏ 4 mắt kia, định phá rối à?
-Hả? - Tôi quay sang nhìn. - Thì ra là tên hắc ma đang ghét, chỉ có hắn mới gọi tôi 4 mắt thôi.
-Khỏe rồi hả?
-Cám ơn đã quan tâm. - Tôi liếc xéo Lâm.
-Do uống nước khi nãy hả?
-Hả??? - Tôi há miệng.
-Nghi lắm à nha. - Lâm nhìn dò xét tôi.
-Uống nước liên quan gì tới xỉu. - Tôi trả lời né tránh.
-Zậy chứ gì?
-Thì.....
-Bị gì? - Lâm tra khảo tôi.
-Thì....tới tháng chứ gì, hỏi nhìu.
-Tới tháng? - Lâm ngạc nhiên.
-Ờ tới tháng. - Tôi đẩy cặp kính lên.
-Tới tháng là bị gì? - Lâm hỏi 1 câu mà tôi muốn cứng họng.
-Không nói chuyện với bạn nữa.
Tôi định bước xuống thì....
-Ê - Lâm gọi tôi.
-Muốn gì nữa? - Tôi cằn nhằn.
-Lời hứa đó..
-Muốn tui làm gì?
-Thứ 7, 6h chiều, tại trung tâm văn hóa.
-Làm cái gì ở đó? - Tôi khó hiểu
-Không cần biết.
Nói xong Lâm phóng xuống cầu thang bỏ đi


-Tên điên này muốn làm gì nữa đây????


Chap 20
Bây giờ cũng đã xế chiều, mọi người đang chuẩn bị đốt lửa cắm trại, có đứa còn mua khoai lang vào để nướng ăn nữa...
Lớp tôi sẽ cư ngũ ở đây. Haizzz, thầy chủ nhiệm còn đang say giấc nồng, còn lũ quỷ thì hò hét chạy khắp nơi, chỉ còn tôi ngồi bên đống lửa đang cháy đỏ rực..
-Ăn không? - Có 1 củ khoai được chìa ra trước mắt tôi.
-Đồ của bạn cho thì đánh chết cũng không ăn. - Tôi ngước nhìn củ khoai khi biết nó là của Lâm
-Ok, không ăn thì thôi, đỡ tốn. - Lâm ngồi xuống thổi phù phù vào củ khoai.
Tên hắc ma đáng ghét, sao không đi chỗ khác ăn đi, ngồi đây ăn làm gì không biết, đáng ghét. >_<
Lâm cứ thổi thổi củ khoai, tôi liếc nhìn sang cậu ta, cặp mắt cậu ấy rất đẹp, rất có hồn, chả bù với cặp mắt của tôi đã bị 2 cái đít chai này che khuất.
-Mặc dù tui đẹp trai nhưng cũng đừng nhìn tui như zậy. - Lâm ngừng thổi củ khoai.
-Điên à? Ai nhìn bạn? tự tin thấy ớn. - Tôi bĩu môi.
-Zậy chứ nhìn cái gì zậy? - Lâm tiến gần tôi.
Quả thực tôi không dám nhìn sang cậu ta, căng thẳng quá...
-Đồ ngốc. - Lâm lấy củ khoai gõ vào đầu tôi.
-Làm cái gì zậy? - Tôi xoa đầu. - Còn nóng lắm đó.
-Biết nóng mới làm mà. Hahaha
Tôi sôi máu liền đứng dậy bỏ đi thì bất chợt thấy Phong đi ngang qua với chị Vy. Phong không thấy tôi, cậu ấy đang mải trò chuyện vui vẽ với chị Vy, nhìn rất hạnh phúc.
-Người trong mộng đang vui với người con gái khác, a đau lòng quá đi. - Lâm đứng dậy chế giễu tôi.
-Nhảm. - Tôi thúc 1 cái thật mạnh vào bụng của Lâm.
-Ui da, con nhỏ này... - Lâm ôm bụng nhăn mặt.
-Nhỏ này zậy đó, ngon nhào zô. - Tôi thách thức.
-Chết chắc rồi cưng. Đừng hòng chạy.
Thế là 2 đứa rượt nhau chạy vòng vòng khắp trường, không ai chịu thua ai. Hộc..hộc...Lâm sắp đuổi kịp rồi, trốn tạm ở đây vậy.............Í,có người...Ủa? là Phong mà..
-Nhỏ này ốm ốm mà chạy dữ zậy? Đâu mất rồi? - Lâm liếc dọc liếc ngang - A, kia kìa, định trốn tui hả?


-Vy, Phong muốn nói với Vy một chuyện...
-Phong nói đi Vy nghe..
-Thật ra là..
-À, anh Nam nhờ Vy gọi Nam sang nhà chơi đó.
-.............-
-Hôm bữa anh Nam mới tặng Vy chiếc nhẫn này nè, đẹp không? - Vy giơ ngón tay khoe với Phong.
-Vy nè...
-Anh Nam còn đem rất nhiều quà từ Mỹ cho mình nữa đó, anh Nam dễ thương ghê.
-Sao Vy lúc nào cũng nhắc tới Nam zậy? - Phong hét lên.
-Vy....
-Vy cũng biết là Phong thích Vy mà.
-Thật ra...Vy luôn coi Phong như 1 người em trai của mình.
-........-
-Vy yêu anh Nam.
-Vy à.... - Phong đẩy Vy vào tường.


-Bắt được rồi nè..định trốn hả bé?? - Lâm la lớn khi tìm được tôi.
-Suỵt...im lăng coi.. - Tôi ra dấu im lặng.
-Có chuyện gì hả? - Lâm liếc nhìn.
-Ừ..ừ..ghê lắm. - Tôi làm vẻ mắt nghiệm trọng
-Cái gì zậy?
Lâm và tôi đang đứng nép bên cánh cửa để nghe lén thì.....
Rầm!!!!!!!!
-Ui da, chết tui rồi....


-Có chuyện gì zậy? - Phong và Vy chạy ra
Trước mặt Phong và Vy là cảnh tượng tôi té nằm đè Lâm....
-2 người làm gì ở đây zậy? -Phong nghiêm mặt hỏi.
-Ơ..tình cờ đi ngan qua thôi mà. -Tôi đứng dậy phủi đồ.
-Đúng zậy đó, 2 tụi tui đang hẹn hò với nhau mà. - Lâm đứng dậy khoát vai tôi.
-Hả?????? - Tôi há hốc mồm. tên điên này nói cái gì zậy??????


Chap 21
-Nói tầm bậy gì đó? - Tôi quay sang trừng mắt nhìn Lâm.
-Im coi - Lâm nói khẽ. - Zậy chứ 2 người làm gì ở đây? - Lâm hỏi Phong.
-Làm gì ở đây thì liên quan gì tới mấy người, lo chuyện của mình đi. - Phong nghiêm mặt.
-Không...không phải zậy đâu. - Tôi bào chữa với Phong.
-Không liên quan gì đến tui. - Phong làm mặt lạnh rồi bỏ đi


Tôi thất thần trước lời nói phũ phàng của Phong. Sao mình thấy cay mắt quá vậy??
-Đi thôi, đứng đây làm gì? - Lâm quay sang nhìn tôi.
-Hix..hix..
-Cái gì nữa đây? - Lâm nhăn mặt.
-Sao zậy hả? Sao lại đối xử với tui như zậy? Biết tui thích Phong mà nói tui là bạn gái của Lâm là sao? - Tôi mếu máo đánh mạnh vào người Lâm.
-Bị hoang tưởng hả 4 mắt? Tui nói bạn là girlfriend của tui hồi nào?
-Chứ nãy nói đang hẹn hò. - Tôi dừng lại.
-Bộ bạn gái mới được hẹn hò hả?
-............- Mặt tôi đần ra.
-Coi phim nhiều quá bị hoang tưởng rồi. - Lâm xoa đầu tôi rồi bỏ đi.
-Zậy là mình hiểu lầm à?


Thế là lễ hội khai trường cũng kết thúc. Thật kinh khủng khi tôi lại để thua Lâm trong cuộc thi chạy đua. Lâm hẹn tôi vào ngày thứ 7, không biết hắn ta muốn giở trở gì đây??? >_<


Thứ 7, 5pm, tại nhà của tôi..
Ào...ào...


Thời tiết thật là chán, mưa từ chiều tới giờ, mà sao tự nhiên hôm nay tôi lại mong cho mưa tới sáng luôn cũng được. Mưa càng lúc càng lớn kinh khủng, lại thêm sấm chớp. Kiểu này thì đừng mong đi ra khỏi nhà.


6pm..
Mưa vẫn chưa có dấu hiệu nhỏ lại. Chắc tên điên đó không có đi đâu, haha thật là vui quá đi..
-Trân!!!!!! - Tiếng mẹ gọi tôi. - Đi kêu gaz cho mẹ đi, hết gaz rồi sao nấu đồ ăn.
-Đang mưa lớn mà mẹ, gọi điện thoại kêu người ta chở lại đi. - Tôi nhăn mặt.
-Mẹ quên xin số điện thoại rồi. Đi nhanh đi, chút 3 zìa đó.
-Hixxxxxx. - Tôi uể oải đi kiếm áo mưa.


Xoạt..xoạt
Chán ghê, mưa giống gió mà còn bị bắt ra ngoài. Tôi mặc vội cái áo mưa, cầm theo cây dù, nhanh chóng dắt chiếc xe đạp ra khỏi nhà..
Ào...ào..
Đúng là bão mà. Mưa rơi xối xả, mặc dù tôi mặc áo mưa nhưng cũng nhanh chóng bị ướt.


-Chú ơi, chở 1 bình gaz tới số nhà XXX nha.
-Mưa lớn zầy chắc phải ngày mai quá. - Ông chú bĩu môi lắc đầu.
-Trời, nhà con hết gaz rồi chú ơi. Chú không chở gaz lại là nhà con nhịn đói luôn ak.
-Bây giờ mưa lớn quá sao mà chở?? Thôi lấy đại mấy bình gaz nhỏ tạm đi, mai sáng chú chở lại. - Ông chú lấy ra mấy bình gaz nhỏ.
-Zậy mai chú nhớ chở gaz lại sớm. - Tôi chán nãn cầm mấy bình gaz nhỏ.


Ào...ào...
Bây giờ tự nhiên thất ghét mưa quá. Áo quần ướt nhẹp rồi, mặt mũi tèm lem như con mèo, hix hix.
-Sao mình thấy lo lo quá ta??? - Tôi đột nhiên suy nghĩ tới Lâm. - Chắc cậu ta không có tới đâu.


Tuy trong lòng suy nghĩ như thế nhưng rối vẫn đạp xe lại trung tâm văn hóa. Trời mưa lớn nên không có ai ở đó..
-Mình đoán đúng mà, cậu ta làm gì có ở đây. - Tôi nhìn vào trung tâm văn hóa. - Ủa, ai ngồi đó zậy ta??? - Tôi quẹt nước mưa trước cặp kính của mình - Thật tôi nghiệp cho những người vô gia cư.
Khi tôi định quay đầu xe thì con người ngồi ở dưới mái hiên ngước mặt lên..
-Hả??? Đó không phải là Lâm sao??? - Tôi dựng xe tiến lại gần.




-Lạnh...quá. Cái con nhỏ này cho mình leo cây à?? - Lâm ngồi ôm người run cầm cập. - Ủa hết mưa à?? - Lâm ngước nhìn lên.
-Sao không ở nhà đi mà ngồi ở đây??? - Tôi cầm cây dù che cho Lâm.
-Bây giờ mới tới, muốn chết hả??? - Lâm hùng hổ đứng dậy.
-Mưa lớn như zậy mà đi đâu.
-Biết tui chờ từ hồi chiều tới giờ không?? - Lâm trừng mắt nhìn tôi.
-Bạn bị điên à?? Chờ tui chi?? Tui có nói tới đâu. - Tôi quẹt nước mưa trên cặp mắt kính. Đúng là người Lâm ướt nhẹp như chuột.
-Nói zậy mà nghe được hả?? - Lâm tiến lại gần tôi.
-Nè..nè...định làm gì đó..
-Làm gì hả?? - Lâm cầm cây dù của tôi vứt xuống đất.
-Ê..không giỡn nha.. - Tôi lùi lại phía sau. - Áaaaaaaaaa, biến thái!!!!!!!!! - Lâm đột nhiên ôm chầm lấy tôi.


Rầm!!!!!
-Định sàm sỡ hả??? - Tôi dùng liên hoàn cước đá Lâm té xuống đất.
-...................-
-Ở đây luôn đi, tui đi zìa. - Tôi bực bội dắt xe đi.
-..................-
-Đừng có giả điên, ngồi dậy đi, tui không có thương hại bạn đâu mà giả chết ở đó. - Tôi quay lại nói khi thấy Lâm không chút động đậy.
-.................-
-Cái tên này... Có khi nào mình đá mạnh quá không ta?? - Tôi lại phải dừng xe đi lại phía Lâm.
-Lạnh....lạnh...quá.. - Lâm rên rỉ
-Con trai gì mà.. - Tôi vừa nói vừa sờ trán Lâm. - Trời ơi! sao nóng như cục lửa zậy???
-..............-
-Nè, số điện thoại nhà bạn số mấy?? - Tôi đỡ Lâm ngồi dậy.
-Không...không..có... -Lâm cố nói.
Tôi sờ vào túi quần. Má ơi, không có đem điện thoại, làm sao đây???


-Bây giờ làm sao đây?? - Tôi nhìn Lâm
-Khụ...khụ.. -Lâm cúi mình lại.
-Chắc bạn bị cảm rồi, để tui chở zô bệnh viện cho. - Tôi dìu Lâm đứng dậy. - Sao nặng quá zậy??????


Rầm!!!!!!
-Má ơi, chết con rồi.
Do tôi đỡ Lâm không nổi nên 2 đứa ngã nhào xuống đất.
-Khụ..khụ...-Lâm tiếp tục ho
-Chừng nào mới tạnh mưa đây trời??? - Tôi nhìn ra ngoài trời. - Đến lúc này thì...
Tôi cởi áo mưa ra đưa cho Lâm..
-Mặc vào đi.
-?????????? - Lâm nhìn tôi khó hiểu.
-Mặc vào đi tui chở zìa nhà. - Tôi trùm cái áo mưa vào người Lâm. - Người bạn nóng hổi nè, để lâu nguy hiểm lắm đó.


Sau khi Lâm mặc áo mưa xong, tôi lấy xe đạp lại..
-Leo lên đi. - Tôi nhìn Lâm.
-Cái gì??...Khụ...khụ...- Nhìn Lâm trông tức cười với cái áo mưa đang mặc trên người.
-Nhanh đi, lạnh lắm đó. - Tôi hối Lâm


-Đưa đây tui chở cho. - Lâm khều tôi
-Hả? - Tôi ngạc nhiên - Tui còn yêu đời lắm.
-Con trai...sao..để..con gái...chở - Lâm thều thào.
-Thôi lên nhanh đi, đây không phải là lúc chứng tỏ bản lĩnh nam nhi đâu.


Sau 1 hồi giành qua giành lại, cuối cùng Lâm phải để tôi chở. Dĩ nhiên đối với 1 đứa con gái ốm yếu như tôi thì việc này quả là rất khó khăn...


-Khụ...khụ...-Lâm càng lúc ho nhiều hơn.
-Sắp tới nhà rồi, ráng chút nữa đi. - Tôi cố gắng đạp nhanh mặc cho mưa vẫn cứ tát vào mặt.


8pm tại nhà tôi.
-Con nhỏ này, đi kêu gaz mà giờ này chưa thấy về?? - Mẹ sốt ruột nhìn ra cửa.
-Mưa gió như zầy mà bà kêu nó đi ra đường, không biết có chuyện gì không? - Ba cũng đứng ngồi không yên.


-Mẹ ơi, cứu con vớiiiiiii.


-Trời ơi, nó zìa kìa ông ơi. - Mẹ lật đật chạy ra.
-Con đi đâu bây giờ mới zìa hả?? Ai đây??? - Ba nhìn đằng sau tôi. - Dám dẫn trai zìa nhà hả?? - Ba trừng mắt nhìn tôi.
-Không phải, đây là bạn con đó ba, bạn đó bị sốt, con không biết làm sao nên...- Tôi thanh minh
-Khụ...khụ...-Lâm bước xuống xe. - Dạ...2..bác...
Rầm!!!!!!!!!!
-Nó xỉu kìa ông ơi. - Mẹ tôi la lên.
-Để tui. - Ba lật đật đỡ Lâm vào nhà.






Chap 22


Ào...ào...
Mưa dường như vẫn chưa có dấu hiệu sẽ tạnh...Cơn mưa này có là 1 phần định mệnh của tôi không?


-Chắc phải chở nó vào bệnh viện quá. - Ba nói với mẹ.
-Mưa gió như zậy mà đi đâu, để nó ở nhà tui lo cho. - Mẹ cản ba. - Trân lấy cho mẹ cái khăn coi.
-Sao để con trai trong nhà với con gái được. - Ba tôi nghiêm nghị.
-Có tui với ông mà lo gì. - Mẹ lấy khăn lau người Lâm. - Nhìn thằng nhỏ mặt mày cũng đàng hoàng chắc không sao đâu, cho nó ở trong phòng con Trân rồi khóa cửa lại.
-Hả?? - Tôi la lên - Sao lại là phòng con???
-Chứ nó đang nóng hổi kìa. Chẳng lẽ cho nằm đất cho mau chết à??
-Tui mệt 2 mẹ con bà quá, có gì chịu trách nhiệm đó. Tui đi ngủ. - Nói xong ba bỏ vào phòng.


-Giờ muốn sao??- Mẹ nhìn tôi.
-Thì làm theo ý mẹ chứ sao nữa. - Tôi chán nãn. - Mình làm phước để lại cho con cháu sau này zậy.


Trong phòng của tôi
-Đi lấy cho mẹ bộ đồ của ba mày coi, thằng nhỏ người ướt nhẹp à??
-Eo ơi, mẹ thay đồ cho bạn con à?? - Tôi đẩy cặp mắt kính.
-Tao cũng đáng tuổi mẹ nó đó, đi nhanh đi, nhiều chuyện. - Mẹ cằn nhằn.


Sau 5 phút lục tủ quần áo của ba, cuối cùng tôi cũng đã kiếm được 1 bộ pijama cực xì tin....>_<
-Nè mẹ. - Tôi đưa bộ đồ ra.
-Tội nghiệp thằng nhỏ - Mẹ bắt đầu cởi áo Lâm ra. - Con nhỏ này, đứng đây làm gì, ra ngoài mau. - Mẹ đuổi tôi.
-Oái, đi liền. - Tôi phóng ra ngoài với vận tốc cực nhanh. - Xém chút thành biến thái rồi.


Sau khi thay đồ cho Lâm xong, mẹ bước ra khỏi phòng tôi và khóa cửa lại.
-Mẹ khóa cửa lỡ nửa đêm bạn con bị gì thì sao?? - Tôi thắc mắc.
-Ba mày khó tính quá. - Mẹ mở khóa ra. - Con ngủ ở phòng khách đi, có gì thì la lên.
-Lại làm phước cho người ta nữa rồi. - Tôi méo mặt.
-Đi ăn cơm đi, hồi nãy ba có mua đồ ăn sẵn rồi kìa. - Mẹ chỉ lên bàn ăn.
-Dạ.
-Để mẹ đi sấy bộ đồ cho thằng nhỏ, mai nó có mặc zìa. - Mẹ lấy đồ của Lâm bỏ vào máy giặt.


Sau khi ăn cơm xong, tôi đi lấy mền gối với con gấu bông thân yêu của tôi ra phòng khách. Tuy nhiên, cái ghế sô-pha này cũng khá êm nên không gây trở ngại nào cho tôi hết. Tranh thủ lúc ba mẹ ngủ hết, tôi mở phim hoạt hình Vampire Knight coi, đây là phim hoạt hình mà tôi đang ghiền trong thời gian này..


1h sáng, trong phòng của tôi...
-Khát nước quá. - Tiếng Lâm thì thào. - Ủa đây là đâu zậy? - Lâm ngạc nhiên.
Lâm bước xuống giường, có lẽ bây giờ cậu ta đã khỏe hơn khi nãy...
-Đây là con nhỏ 4 mắt mà. - Lâm cầm cái khung hình của tôi để trên bàn. - Rồi hiểu luôn.
Lâm đã nhận ra mình đang ở đâu, chắc là hết khát nước nên cậu ta ngồi vào bàn học của tôi lục tung lên..
-Gì đây, sao toàn là phim không zậy? hèn chi 4 mắt là phải. - Lâm cứ cầm lên để xuống. - Ủa? cuốn sách gì mà màu mè quá zậy ta? - Lâm cầm quyển nhật kí của tôi lên.- Nhật kí đời tôi à?? Nhỏ này rãnh thiệt, để coi viết cái gì đây? - Lâm bắt đầu mở trang đầu tiên ra. - Bày đặt viết tự bạch nữa, thiệt là...Ngày sinh 30/10, haha nhỏ này sinh ngày haloween, hèn chi.. sở thích: ăn, ngủ, coi phim..Ax con nhỏ này toàn ăn ngủ riết rồi như cây tre.. - Lâm ngồi đọc hết quyển nhật kí của tôi. - Nhỏ này gan thiệt, dám nói xấu mình, còn vẽ hình tùm lum nữa.
Khi đọc tới trang giữa thì...
-Thích Phong lắm à?? - Mặt lâm tối sắc khi đọc những dòng chữ tôi viết dành cho Phong. - Đáng ghét. - Lâm quăng cuốn nhật kí lên bàn rồi đi ra khỏi phòng.


Tại phòng khách..
-Khát nước quá..
Sau khi đọc lén nhật kí của tôi xong, cậu ta mới nhớ rằng mình khát nước và bắt đầu đi tìm...
-Ủa? ai nằm đó zậy ta? - Lâm nhìn thấy 1 người đang ngủ say như chết ở phòng khách.
Lâm từ từ tiến lại gần. - Con nhỏ 4 mắt đây mà. - Lâm nghĩ thầm trong bụng. - Ngủ cũng đeo mắt kính sao??
Lâm ngồi xuống bên cạnh tôi, từ từ tháo bỏ cặp mắt kính ra...
-Nhìn cũng đâu đến nỗi tệ đâu mà hồi trước mình chê dữ zậy ta? Da trắng, mũi cao, môi...
Nghĩ đến đây, tim Lâm đập liên hồi - Môi... - Tay lâm chạm nhẹ vào môi tôi rồi bất ngờ nắm lại..
-Mình đang làm gì zậy? - Lâm đỏ mặt. - Tự nhiên mình muốn.....kiss...
Lâm từ từ cúi mắt xuống lại gần tôi, không gian dường như đang im lặng để chờ xem cảnh tượng này...Khi sắp chạm được môi thì...
-Mẹ ơi!!!!!! - Tôi bật dậy sau khi mơ thấy cái gì đó.
Bốp. Cái trán tôi đã đập vào đầu Lâm làm cậu ta bật ngửa ra sao..
-Chết tui rồi.- Lâm nhăn mặt ôm đầu.
-Ai zậy? mắt kính đâu rồi. - Tôi quờ quạng tìm mắt kính.
-Nè, đúng là đui mà. - Lâm chìa cặp mắt kính ra.
Tôi chụp lấy nhanh chóng rồi đeo vào. - Dám ăn cắp của tui hả?
-Cái gì? Đồ rẻ tiền thì đừng mong tui lấy. - Lâm bĩu môi.
-Hết sốt rồi nè. - Tôi đưa tay lên trán Lâm. - Không đi ngủ đi ra đây làm gì? - Tôi ngạc nhiên.
-Khát nước, đói bụng, lấy cái gì cho tui ăn đi. - Lâm xoa xoa cái bụng của mình.
-Tự kiếm đi, tui mắc ngủ. - Nói xong tôi trùm mền kín mít.
-Nhỏ này - Lâm kéo cái mền của tôi ra - Dậy mau lên.
-Không dậy - Tôi cố gắng kéo cái mền qua khỏi đầu mình.
2 đứa cứ giằng qua giằng lại, bất chợt tôi kéo mạnh làm Lâm ngã xuống người mình...Thế là 4 mắt, à không 8 mắt nhìn nhau...Không gian yêu tĩnh đến nỗi có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch...
-Thịch..thịch...
Khoảng cách giữa 2 người là 10cm, khoảng cách rất ngắn nên tôi có thể nhìn rõ khuôn mặt của Lâm..
-Ực..ực.. - Tôi nuốt nước bọt. - Nhìn hao hao giống Zero quá. - Tôi nghĩ thầm.
-Tui với Phong ai đẹp trai hơn? - Lâm hỏi 1 câu phá tan bầu không khí im lặng.
-Hả? - Tôi bật dậy làm cho khoảng cách gần với Lâm hơn. Hiện tại nó được rút ngắn còn 5cm...
-Thịch...thịch...
-Nói đi, ai đẹp hơn? - Lâm lại tiếp tục hỏi câu đó.
-Điên. - tôi chụp lấy cái gối đánh vào mặt Lâm. - Tui nấu mì cho ăn nè.
-Ui da, có cái gì rơi zô mắt rồi nè. - Lâm dụi dụi mắt.
-Mệt quá, để tui thổi cho.
Tôi lấy tay Lâm ra, chuẩn bị thổi thì....
Pặt..Lâm nắm lấy tay tôi.
-Tại sao tui hỏi không trả lời? - Lâm nhìn thẳng vào mắt tôi.
-Bây giờ muốn ăn hay nhịn? - Tôi trừng mắt.
-Nói đi. - Lâm lại tiếp tục.
-Không ăn thì tui ăn 1 mình. - Tôi đứng dậy đi vào nhà bếp.
-Câu hỏi này khó trả lời lắm hả? - Lâm nói vọng theo.
-Không biết. - Tôi nói trong khi vẫn đang tiến về phía trước.
Về Đầu Trang Go down
https://sh05.forumvi.com
 
Định mệnh có thật không --> ( V )
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
SẺ CHIA KHÁT VỌNG - CHÁY CÙNG 05 :: GIẢI TRÍ :: Thế giới truyện :: Truyện dài - tiểu thuyết-
Chuyển đến