Chap 12-Xong rồi đó. - Tôi nhìn vào tay của Lâm.
-Wow, bạn băng đẹp quá ha. - Thằng đầu xanh tấm tắc khen.
-Bình thường thôi, mấy cái này tui học qua hết rồi. Lâm zìa nhớ thay băng thường xuyên đó, có gì đi bác sĩ luôn cho chắc. - Tôi nhìn vào đồng hồ của mình. - 6h rồi sao?chết tui rồi.
Tôi nhanh chóng leo lên chiếc xe đạp đạp thật nhanh với tốc độ có thể.
-Con nhỏ đó coi bộ cũng khéo tay ghê ha. - Thằng đầu vàng nhìn vào cánh tay đầy bông băng của Lâm.
Nhưng đáp lại câu trả lời là nụ cười thoáng qua trên môi của Lâm.
Tôi về tới nhà gần 6h15
-Đi đâu giờ này mới zìa hả? - vừa thấy tôi mẹ đã la cho 1 trận.
-Con xin lỗi mẹ, tại con mải coi cuốn sách nên...-Tôi lại tiếp tục nói dối.
-Sách gì mà mê dữ zậy? Ở nhà không lo học bài, lo đọc mấy cái gì đâu không. Zô dọn cơm nước cho ba mày ăn kìa. - Mẹ chỉ vào nhà bếp.
-Tuân lệnh mẫu hậu. - Tôi giơ tay kiểu chào cờ.
Buổi tối ấm áp tại nhà của tôi.
-Trường mới thấy được không con gái? - Ba ngồi trên ghế sôfa hỏi tôi.
-Cũng được lắm ba. - Tôi đang ngấu nghiến trái táo vào mồm.
-Lo học đi nha, trường đó cũng là trường chuẩn đấy. - Ba quay sang nhìn tôi.
-Con biết rồi mà. - Tôi trả lời ba mà mắt dán vào tivi.
9pm tại phòng của tôi.
Ngày...tháng...năm..
-Chiều hôm nay lại được gặp thiên thần, à quên thiên thần tên Phong thì phải. Hihi, chính xác là mình đã gặp cậu ta 4 lần thì phải. Lần đầu tiên là ở ngã 4, lần thứ 2 là ở phòng nhạc, lần thứ 3 là do tai nạn hồi trưa, lần thứ 4 là ở trong nhà sách.
-À mà cậu ta học a1, hix, mình học a10 lận. Hình như cậu ta hay tới phòng nhạc thì phải, mai lên hỏi nhỏ Ngọc mới được.
-Xém chút nữa quên, chiều nay mình gặp Lâm, hình như là mới đánh lộn với ai thì phải. Haiz, không lo học mà lo đàn đúm đánh nhau. Hên là mình không thích thể loại này.
Oáp...oáp..buồn ngủ quá, đi ngủ thôi mắc công mai dậy trễ nữa.
6h30am, tại trường.
Hôm nay tôi cố tình đi sớm để ghé phòng nhạc. Không biết Phong có ở đó không nhỉ? Tôi cứ thấp thỏm nhìn vào cửa sổ...
-Nè! rình mò gì ở đây zậy? -Môt bàn tay đặt lên vai tôi.
-Aaaaa maaaaaa - Tôi hết hồn la lên.
-Khùng! mặt tui đẹp trai như zầy mà dám nói ma hả?
-Thì ra là Lâm. Tui bị yếu tim đó đừng có hù kiểu này có ngày tui chết không kịp ngáp luôn á. - Tôi để tay lên ngực của mình.
-Giờ mới biết bạn yếu tim, biết trước tui hù cho chết luôn rồi. haha - Lâm ười đùa tôi.
-....-Tôi tiếp tục nhìn vào phòng nhạc.
-Thôi không giởn nữa. Kím ai zậy? - Lâm thôi cười hỏi tôi.
-Kím ai hỏi chi? - Tôi trả lời tỉnh bơ.